CHÌA KHÓA VÀNG để tìm ra "ĐAM MÊ" và "LẼ SỐNG" – Ngô Minh Tuấn

CHÌA KHÓA VÀNG để tìm ra "ĐAM MÊ" và "LẼ SỐNG" – Ngô Minh Tuấn
Vì vậy khi chúng ta chưa bắt tay vào cái gì. một cách nghiêm túc. để trải nghiệm qua cái hạnh phúc. qua cái khó khăn với nghề. thì bạn đừng bao giờ nói với tôi

CHÌA KHÓA VÀNG để tìm ra "ĐAM MÊ" và "LẼ SỐNG" – Ngô Minh Tuấn

Vì vậy khi chúng ta chưa bắt tay vào cái gì. một cách nghiêm túc. để trải nghiệm qua cái hạnh phúc. qua cái khó khăn với nghề. thì bạn đừng bao giờ nói với tôi rằng là đam mê hay không đam mê vì đó chỉ là sở thích. vậy phải qua lao động một cách chân chính nghiêm túc Hãy kết luận rằng đó là đam mê. Ngày nay thì số lượng các bạn trẻ họ đang bị lầm lẫn rất là nhiều giữa khái niệm về đam mê. và khái niệm. gọi là. thích. thích nhé và đam mê nó khác ví dụ như thích một cô gái. thích một cô gái thì có thể là ngày mai cô ấy không còn những cái thứ mà mình thích cô ấy nữa. Thì. mình sẽ rời xa cô ấy ngay ví dụ bạn thích một bộ ngực của một cô gái. thì rõ ràng. Nếu mà chưa có con thì ngực cô ấy rất đẹp thì bạn. vẫn còn nói rằng là bạn rất là thích nhưng bạn nghĩ là bạn đang nghĩ là bạn chỉ thích cái ngực thôi. Mà bạn kết luận là bạn đam mê cả một cô gái.

Và ngày mai ngực họ lép cái là bạn có thể rời xa. rời xa cô ấy ngay. hay là bạn thích. thích khuôn mặt của bạn ấy nó đẹp nước da của bạn ấy nó đẹp. nhưng khi lấy bạn về một thời gian thì bạn thấy họ sinh con xong bắt đầu là nó có thể là. cái nội tiết tố đó thay đổi da mặt nó xấu đi có thể bạn sẽ bắt đầu lại chán ngay. thì như vậy là bản chất là bạn thích một bộ phận nhưng bạn kết luận là bạn đam mê tổng thể. Thì phần lớn các bạn trẻ đang bị lầm lẫn cái câu chuyện đó. thì tôi quay trở lại câu chuyện của Đam mê vậy Thế nào là đam mê. Tôi khẳng định với bạn không có kẻ nào sinh ra mà đam mê nghề nghiệp nào ngay ngay như tôi cũng vậy. lúc thời đương thời mà tôi học cấp 3 thì bố mẹ tôi xui tôi đi thi sư phạm. thầy hiệu trưởng trường cấp 3 lên tận lớp cấp 3 của tôi khuyến khích anh em thi sư phạm. và bây giờ thì những anh mà học tốt hoặc cá tính ở lớp thì rất ghét sư phạm.

Và tôi lúc bây giờ tôi cũng ghét sư phạm lắm. nhưng bạn biết đấy. Bây giờ tôi lại làm sư phạm. và ngày đấy tôi chỉ có một thứ đam mê lớn nhất thôi đó là ngành công nghệ. và tôi vào học điện tử viễn thông. được chừng độ khoảng 4 tuần gì đó thì tôi phát hiện ra rằng là tôi chẳng có đam mê thì cái ngành này cả. Thế thì rõ ràng là lúc bây giờ chị thích là vì cái ngành này nó rất là nổi tiếng. nó rất là hấp dẫn là ngành công nghệ mới nó đơn giản vậy thôi. Thế thì rõ ràng là mình thích thôi. thế ở đây cái câu chuyện là làm thế nào để biết mình có thực sự đam mê hay không. thì tốt nhất là bạn hãy học thật tốt để ra trường sau đó bạn hãy đi làm cho tôi 2 năm. 2 đến vài năm nếu bạn kiên trì và bạn làm hết sức mình thì khi đó. mọi thứ thành quả nó đến. thì bắt đầu bạn thấy đam mê ngay lập tức. tôi hãy quay trở lại một câu chuyện của một người đi làm kinh doanh thông thường thôi vì đây đa số là làm.

Kinh doanh đang nghe ở đây Tôi lấy ví dụ. Phần lớn chúng ta bắt đầu đi bán hàng. thì đó là nỗi sợ hãi ghê gớm với những kẻ. mà sinh ra ở quê. như bọn tôi. đi bán hàng là một cái thứ gì đấy sợ hãi ghê gớm. Và cũng chả có đam mê mẹ gì đâu. lúc bấy giờ là chỉ vì thích tiền mà đi làm thôi vì làm nghĩ là làm kinh doanh nó có tiền. sinh ra đi làm thôi chứ đam mê gì ai đam mê bán hàng đâu. đam mê Kiếm tiền từ bán hàng thì đúng hơn còn bán hàng nó là phương tiện. Nhưng rồi đến khi mà đi bán hàng thì bạn mới thấy rằng là khi bạn hiểu về sản phẩm. biết được nhu cầu của khách hàng và chúng ta tư vấn cho họ những giải pháp sử dụng sản phẩm. để làm cho cuộc đời của khách hàng họ hạnh phúc hơn. lúc mấy giờ mình mới thấy thật sự nghề bán hàng có giá trị. và bắt đầu mình mới thấy tôn vinh nghề bán hàng cho nên có một cái câu nói là người nghèo thì nói rằng là.

Bán hàng là hạ thấp bản thân những đối với người giàu. thì là bán hàng thì là tôn vinh giá trị của bản thân. bạn đã từng nghe câu nói này tôi tin chắc là bạn nghe 17 sự khác biệt giữa người giàu và người nghèo. Thế thì cũng như vậy thôi. Thì lúc bấy giờ là bọn tôi không có thích thì bán hàng cả nhưng là kiếm được tiền. nghĩ vậy thôi nhưng rồi cuối cùng mình với đam mê thực sự không phải là tiền nữa. mà đằng sau cái đồng tiền đấy chính là những giải pháp làm cho khách hàng Hạnh phúc hơn. và mỗi một lần được tư vấn cho ai và bán sản phẩm giúp họ hạnh phúc hơn là mình cảm thấy rất tự hào. Thế thì cũng như vậy. Bạn làm nghề y. tôi biết có thể bạn sẽ chưa đam mê ngay nhưng bạn hãy tưởng tượng rằng bạn hãy hành nghề đi. và những người họ đã hấp hối. bên cửa tử và khi bạn cứu được họ. bạn sẽ nhìn thấy cái nét Hạnh Phúc.

Trên tất cả người thân của họ. Bạn làm cứu rỗi lại một cuộc đời của họ. và họ cả nhà họ rất là hạnh phúc. thì bạn sẽ cảm nhận được. cái hạnh phúc một cách ghê gớm. và thực ra ở cái từng này tuổi tôi nói thì có thể người nhiều tuổi hơn tôi hoặc bằng tôi họ mới tin. Hạnh phúc lớn nhất của đời người là cho đi. còn có thể ít tuổi hơn tôi thì có thể là bạn sẽ nghĩ rằng nói xạo. các bạn đang ít tuổi hơn bạn nghĩ là thực ra cho cái mẹ gì có khi đang đi kiếm tiền đấy mà. nhưng thật ra không phải đâu. bạn không tin bạn cầm một đồng tiền bạn cho mấy người nghèo. Họ hạnh phúc một nhưng tôi tin bạn hạnh phúc mười cho nên thực ra thì bạn làm nghành y. bạn phải làm bạn phải trải nghiệm. bạn phải giúp đời rồi. thì lúc đấy bấy giờ bạn mới thật sự cảm nhận hạnh phúc và đam mê nó mới đến. Vì vậy khi chúng ta chưa bắt tay vào cái gì.

Một cách nghiêm túc. để trải nghiệm qua cái hạnh phúc. qua cái khó khăn với nghề. thì bạn đừng bao giờ nói với tôi rằng là đam mê hay không đam mê vì đó chỉ là sở thích. vậy phải qua lao động một cách chân chính nghiêm túc Hãy kết luận rằng đó là đam mê. cho nên tôi khẳng định với bạn đấy không phải là đam mê của bạn đâu. vì vậy tôi khuyên bạn hãy tiếp tục theo nghành y. và làm hết mình. nếu 3 năm bạn làm nghề bạn giỏi bạn đã từng cứu người. mà họ bừng tỉnh lại từ cái chết trở về mà bạn vẫn không cảm thấy hạnh phúc. thì tôi khuyên bạn lúc bây giờ bạn không đổi nghề thì tôi khuyên bạn cũng nên đổi nghề. và bạn nên nhớ đời người chúng ta có 60 năm. Thì bạn mới học này có 3 năm có nghĩa năm nay bạn mới 21 tuổi tôi cứ cho rằng. bạn bị trễ cuộc đời bạn. mất 5 năm đi Tức là 28 tuổi Bạn làm lại từ đầu. với đúng với ngành nghề mà bạn cho rằng bạn thích tôi nghĩ cũng không muộn.

Là bởi vì tôi cũng từng nghỉ học 1 năm ở nhà do gia đình nó nghèo. Tức là tôi sinh năm 76 sau đó tôi về học với 77 thế thì tôi trễ so với bạn cùng trang lứa của tôi 1 năm. Nhưng rõ ràng là tôi cũng không ngu hơn Tôi cũng không nghèo hơn đám bạn sinh năm 76 của tôi. nhưng nói như vậy tôi cũng không thể giàu hơn những kẻ sinh năm 81, 82 và thậm chí có những người sinh năm 90. cho nên không lúc nào là muộn nhưng cũng chẳng phải là sớm điều quan trọng nhất. bạn cần phải trải nghiệm với nghề để chắc chắn rằng đó là đam mê. đừng kết luận một cách vội vàng như vậy nhá thì tôi lời khuyên của tôi dành cho bạn là học hết nghành y. hãy hành nghề 3,4 năm hết mình hết sức lao động chân chính. và nếu cứu được người mà vẫn không thấy đam mê, không thấy vui, không thấy hạnh phúc trong lòng. đổi nghề tôi nghĩ lúc cái bạn nên đổi nghề bởi vì nếu không.


https://youtu.be/N_PekJd-eqICHÌA KHÓA VÀNG để tìm ra "ĐAM MÊ" và "LẼ SỐNG" – Ngô Minh Tuấn
Vì vậy khi chúng ta chưa bắt tay vào cái gì. một cách nghiêm túc. để trải nghiệm qua cái hạnh phúc. qua cái khó khăn với nghề. thì bạn đừng bao giờ nói với tôi

Leave a Comment